Hiện đại hóa quân sự của Trung Quốc một cách nhanh chóng cùng với một chính sách đối ngoại ngày càng khiêu khích đã khiến một số nhà hoạch định chính sách của phương Tây xem Bắc Kinh là một đối thủ duy nhất có khả năng đánh bại quân đội Mỹ trong một số trường hợp.
Tàu chiến của hải quân Trung Quốc.
|
Tuy nhiên, theo Giáo sư Kyle Mizokami, chuyên gia phân tích các vấn đề an ninh và quân sự châu Á, nhận định trên là sai lầm. Thậm chí, sau nhiều thập kỷ tái vũ trang tốn kém, Trung Quốc vẫn chỉ là con "rồng giấy".
Tăng ngân sách quốc phòng
Nhìn bề ngoài thì rất mạnh mẽ, nhưng trên thực tế không có gì phải sợ, Mỹ là một con Hổ giấy, Mao Trạch Đông nhận định về Mỹ năm 1956.
|
Hiện quân đội Trung Quốc (PLA) đang hiện đại hóa với các loại vũ khí tiên tiến hơn. Nhưng điều đó không có nghĩa là Bắc Kinh có thể huy động lực lượng vũ trang cho các nhiệm vụ toàn cầu. Bên cạnh đó, hành động của Trung Quốc đang tự cô lập mình và tạo ra những đối thủ tiềm tàng xung quanh. Bắc Kinh đều có các cuộc xung đột với các nước láng giềng như Nga, Nhật Bản và Ấn Độ trong lịch sử. Chính sách đối ngoại gây hấn với các nước láng giềng nhỏ hơn cũng khiến tất cả các quốc gia trong khu vực phải đề phòng họ.
Về lực lượng, Trung Quốc hiện có số lượng nhân viên phục vụ trong quân đội lớn nhất thế giới, với khoảng 2,3 triệu quân thường trực và 800.000 quân dự bị, trong đó lực lượng mặt đất khoảng 1,25 triệu và chia thành 18 đơn vị chủ lực.
Hải quân Trung Quốc có tổng quân số 255.000 thủy thủ, được chia thành các hạm đội: Bắc Hải, Đông Hải và Nam Hải, với 1 tàu sân bay (Liêu Ninh), 23 tàu khu trục cỡ lớn, 52 tàu khu trục cỡ nhỏ, 49 tàu ngầm tấn công chạy bằng động cơ diesel và 5 tàu ngầm tấn công hạt nhân. Trung Quốc có ít nhất 3 tàu ngầm tên lửa đạn đạo lớp Tấn, đại diện cho lực lượng răn đe hạt nhân của Bắc Kinh trên biển.
Không quân Trung Quốc có 330.000 nhân viên thường trực hoạt động trải rộng trên 150 căn cứ không quân và hải quân. Cả lực lượng Hải quân và Không quân của Trung Quốc có khoảng 1.300 máy bay chiến đấu các loại, trong đó có 134 máy bay ném bom hạng nặng và máy bay chở dầu, 20 máy bay cảnh báo sớm. Trung Quốc cũng đang sở hữu 700 chiếc trực thăng chiến đấu.
Máy bay J-20 của không quân Trung Quốc.
|
Viện Nghiên cứu Hòa bình Quốc tế Stockholm ước tính ngân sách quốc phòng của Trung Quốc năm 2013 là 188 tỷ USD, chiếm 9% chi tiêu quân sự toàn cầu và gần 1/2 ngân sách quốc phòng của tất cả các nước châu Á cộng lại. Trong khi đó, Mỹ đã chi 640 tỷ USD, Nga là 88 tỷ USD, Ấn Độ là 47 tỷ USD và Nhật Bản là 48 tỷ USD cho quốc phòng.
Chi tiêu của Trung Quốc có vẻ là rất nhiều, nhưng nước này đang phải đối mặt với những thách thức lớn, cụ thể:
Vấn đề biên giới, dân tộc
Trung Quốc có chung đường biên giới với 3 nước được phương Tây cho là bất ổn nhất trên thế giới hiện nay: Pakistan, Afghanistan và Triều Tiên. "Biên giới đất liền của Trung Quốc chưa bao giờ được an toàn. Các vụ đụng độ trên biên giới với Ấn Độ rất có thể sẽ leo thang thành một cuộc xung đột lớn", M. Taylor Fravel, Giáo sư khoa học chính trị tại Viện Công nghệ Massachusetts nói.
Trung Quốc đang trải qua một thời gian dài của hòa bình và thịnh vượng chưa từng có trong lịch sử hiện đại của nó. Nhưng nước này đang phải đau đầu về các vùng lân cận nhiều hơn bao giờ hết, đặc biệt là các vụ bạo động, khủng bố ở khu vực Tân Cương đang có nguy cơ lan rộng. Đó là một lý do khiến ngân sách quân sự của Trung Quốc là 188 tỷ USD và ngày một tăng lên.
Cô lập với tất cả
Trên thực tế, Trung Quốc không có một đồng minh đáng tin cậy vì cách hành xử của nước này. Đặc biệt, mới đây nhất, Bắc Kinh đã ngang nhiên đặt giàn khoan Hải Dương-981 bên trong vùng kinh tế đặc quyền (EEZ) của Việt Nam, mà Giáo sư Carl Thayer thuộc Đại học New South Wales nhận định là hành động "bất ngờ, gây hấn và bất hợp pháp". Hơn nữa, sự quyết đoán của Trung Quốc đang đẩy các nước Đông Nam Á vào vòng tay của Mỹ. Một loạt quốc gia đang xây dựng các mối quan hệ gần gũi hơn với Nhật Bản, đối thủ chính của Trung Quốc tại khu vực. Các chuyên gia phân tích quân sự cho rằng triển vọng về việc các nước trong khu vực có thể hợp nhất để chống lại sức mạnh của Trung Quốc và hành động để kiềm chế cách hành xử của Trung Quốc.
Khoảng 5 nghìn người Việt ở Đức đã tập trung tại Quảng trường Postdam, Berlin để phản đối việc Trung Quốc hạ đặt trái phép giàn khoan Hải Dương - 981 và đưa các tàu vào gây hấn tại vùng biển Việt Nam. Ảnh: Mạnh Hùng - Phóng viên TTXVN thường trú tại Đức
|
Hành vi hung hăng của Trung Quốc ở vùng biển Hoa Đông và Biển Đông có thể khiến các nước láng giềng hợp sức với nhau hoặc hoặc tìm kiếm sự hỗ trợ từ đồng minh lớn hơn, mạnh hơn đối phó với Bắc Kinh. Nhật Bản đang xây dựng mối quan hệ với các nước láng giềng của Trung Quốc và với các nước phương Tây. Tokyo hiện đang đàm phán với Autralia, Anh, Ấn Độ, Indonesia, Philippines, Canada và Mỹ. Hợp tác hậu cần, phát triển thiết bị quân sự, chia sẻ thông tin tình báo, tập trận chung và các vấn đề liên quan đến viện trợ an ninh đều nằm trên bàn đàm phán.
Philippines đã bắt đầu xây dựng lại lực lượng hải quân và không quân, mua thêm tàu chiến từ Mỹ và hàng chục máy bay chiến đấu của Hàn Quốc. Mới đây, Manila đã đồng ý cho Mỹ tiếp cận các căn cứ quân sự và đồn trú lâu dài trên lãnh thổ của mình.
Những hành động gần đây của Trung Quốc đã khiến cho nước này ngày càng không có bạn bè. Điều này đặt Trung Quốc vào thế bất lợi chiến lược to lớn. Bắc Kinh không có đồng minh để cung cấp căn cứ, chia sẻ gánh nặng và tin tức tình báo hoặc hỗ trợ về mặt tinh thần.
"Bảo tàng quân sự"
Mặc dù ngân sách quốc phòng ngày càng tăng, kho vũ khí của Trung Quốc vẫn còn lưu trữ nhiều thiết bị lạc hậu. PLA đang sở hữu 7.580 xe tăng chiến đấu chủ lực - lớn hơn so với quân đội Mỹ. Nhưng chỉ có 450 chiếc trong số đó - Loại 98A và Loại 99 là hiện đại, được trang bị súng 125mm, áo giáp hỗn hợp và hệ thống điều khiển hỏa lực tiên tiến. Trong khi đó gần như tất cả trong tổng số 5.000 xe tăng M-1 của Mỹ là hiện đại.
Trung Quốc cũng có rất nhiều máy bay chiến đấu. Quy mô các phi đội không quân của nước này chỉ đứng sau Mỹ, nhưng đa số các máy bay này là yếu và lỗi thời. Trong tổng số hơn 1.300 chiếc máy bay chiến đấu của Trung Quốc, chỉ có 502 chiếc là hiện đại, với 296 chiếc là biến thể từ Su-27 của Nga và 206 chiếc J-10 do Trung Quốc tự thiết kế. Còn lại khoảng 800 chiếc máy bay chiến đấu, chủ yếu là J-7, J- 8 và Q-5, được thiết kế, sản xuất trong những năm 1960, 1970. Chúng sẽ khó tồn tại lâu trong một cuộc chiến tranh hiện đại.
Xe tăng quân đội Trung Quốc trong một cuộc diễu hành.
|
Lực lượng hải quân của Trung Quốc có lẽ là trong tình trạng tốt nhất, nhưng triển vọng cũng không nhiều. Các tàu khu trục của PLA là khá mới, nhưng tàu sân bay đầu tiên của Trung Quốc, Liêu Ninh, lại là một con tàu cũ do Liên Xô chế tạo trong những năm 1980, chỉ bằng một nửa kích thước và mang được 1/2 số máy bay chiến đấu so với tàu sân bay lớp Nimitz của Mỹ. Ngoài ra, Liêu Ninh thiếu trang bị radar và máy bay tiếp nhiên liệu giống như tàu sân bay của Mỹ để có thể cho phép máy bay có khả năng tấn công tầm xa.
Tàu ngầm cũng là một vấn đề đối với PLA. Hơn một nửa trong tổng số 54 tàu ngầm của Trung Quốc được cho là hiện đại, có nghĩa là, chúng được chế tạo trong vòng 20 năm trở lại đây. Hạm đội hiện đại dưới biển của Bắc Kinh bao gồm các tàu ngầm lớp Tấn, Hán, Nguyên và lớp Tống. Tất cả 4 lớp tàu ngầm này là do Trung Quốc tự xây dựng và điều thể hiện sự yếu kém hơn so với các thiết kế của phương Tây. Số tàu ngầm còn lại, đa số là lớp Minh, được sản xuất trong những năm 1980, đều đã lỗi thời.
Một điều đáng ngại là, sau khi chế tạo 3 tàu ngầm hạt nhân lớp Tấn, PLA đã ngừng sản xuất và đặt hàng với Nga chế tạo 4 chiếc tàu ngầm lớp Kalina, báo hiệu một sự thiếu niềm tin đối với các thiết kế nội địa.
Một trong những dấu hiệu dễ thấy nhất về sức mạnh quân sự ngày càng tăng của Trung Quốc là tất cả các phần cứng vũ khí trang thiết bị do Trung Quốc thiết kế và sản xuất đều mới. Nhìn bên ngoài, Bắc Kinh đang phát triển các tàu chiến, máy bay không người lái và xe tăng mới nhằm đuổi kịp các loại vũ khí của phương Tây. Nhưng chúng ta biết rất ít về độ chính xác và tính hiệu quả của các loại vũ khí do nước này tự chế tạo, Giáo sư Kyle Mizokami, chuyên gia phân tích các vấn đề an ninh và quân sự châu Á cho biết.
Xe tăng quân đội Trung Quốc.
|
Xuất phát điểm thấp
Trong một nỗ lực ban đầu nhằm hiện đại hóa quân đội, từ những năm 1980, Trung Quốc tăng cường quan hệ với các nhà thầu quốc phòng phương Tây. Bắc Kinh đã mua máy bay trực thăng, máy bay chiến đấu, động cơ, thiết bị điện tử hải quân và các loại đạn dược, tên lửa. Sau sự kiện Thiên An Môn năm 1989, Mỹ và châu Âu đã áp đặt một lệnh cấm vận vũ khí với Bắc Kinh.
Sau đó, Trung Quốc đã quay sang Nga, nhưng Nga chỉ bán những loại vũ khí thành phẩm cuối cùng. Bắc Kinh nhận ra rằng họ phải tự phát triển ngành công nghiệp quốc phòng của mình.
Đó không phải là điều dễ dàng đối với Trung Quốc. Trên thế giới chỉ có Mỹ là đủ công nghệ, chuyên môn và năng lực để tự phát triển tất cả các loại vũ khí. Điều này rất tốn kém.
Nhiều vũ khí "mới" của Trung Quốc thực sự là thiết kế của nước ngoài mà các công ty nhà nước của Bắc Kinh được cấp phép, sao chép. Ví dụ, trực thăng Changhe Z -8 của Trung Quốc có thiết kế ban đầu từ Super Frelon của Pháp, trực thăng trinh sát Harbin Z -9 là từ tập đoàn Eurocopter Dauphin. Xe tăng Type 99 là một phiên bản nâng cấp từ xe tăng T-72 của Liên Xô.
Tất nhiên, không phải Trung Quốc không tự phát triển được các thiết bị phần cứng quân sự. Chỉ có điều chất lượng của các sản phẩm này khó có thể được kiểm chứng. Chẳng hạn như máy bay chiến đấu tàng hình J- 20 mà nước này đang phát triển, đã thực hiện chuyến bay thử nghiệm đầu tiên kể từ khi xuất hiện vào cuối năm 2010. Chiếc máy bay lớn, đầy góc cạnh này xuất hiện như là một chiến đấu cơ đa năng tầm xa, tải trọng lớn, nhưng hệ thống tàng hình của nó rất khó đánh giá chính xác, trong khi hệ thống điện tử, hệ thống điều khiển vũ khí khí động học và các thiết bị cảm biến, đặc biệt là động cơ của nó, đều có vấn đề.
Máy bay tàng hình J-20 của Trung Quốc.
|
Những kỹ sư thiết kế J-20 trông đợi đây là một hình mẫu mới với động cơ do chính Trung Quốc phát triển để thay thế cho nguyên mẫu AL-31N do Nga chế tạo. Bắc Kinh đã tập trung cho loại động cơ thay thế này kể từ đầu những năm 1990, nhưng kết quả cụ thể vẫn chưa nhìn thấy rõ.
Hãy nhớ một điều quan trọng rằng, máy bay chiến đấu đa năng mới nhất của Mỹ F-35 đã bay thử nghiệm lần đầu tiên vào năm 2006 và sẽ không sẵn sàng chiến đấu cho tới năm 2016. Trong khi Mỹ có nhiều kinh nghiệm phát triển máy bay chiến đấu tàng hình, Trung Quốc vẫn chưa có nhiều kinh nghiệm trong vấn đề này. Nếu tính trong vòng 10 năm kể từ chuyến bay đầu tiên, J-20 sẽ không phải là một máy bay chiến đấu ở tuyến đầu cho đến năm 2021.
Trong khi đó, thông số kỹ thuật của tàu khu trục phòng không hiện đại, Type 052C/D của PLA có vẻ rất giống với loại tàu chiến của phương Tây, như tàu Daring của Vương quốc Anh hoặc Arleigh Burke của Mỹ. Tất nhiên, chúng ta không biết nó được chế tạo thế nào, hệ thống radar hoạt động ra sao và độ chính xác cũng như sự tin cậy của các hệ thống tên lửa của nó như thế nào? Khi nói đến phát triển vũ khí, Trung Quốc đã khởi đầu ở một vị trí cách xa so với Nga cũng như phương Tây và đang phải vật lộn để bắt kịp.
Trung Quốc có qua mặt Mỹ?
Câu hỏi lớn đặt ra là khi nào Trung Quốc bắt kịp Mỹ về quân sự? Có lẽ câu trả lời là không bao giờ, ông Kyle Mizokami nhận định.
Tàu khu trục Type 052D do Trung Quốc chế tạo.
|
Theo Giáo sư Kyle Mizokami, hiện nay đang có một câu sáo ngữ rất phổ biến trong các nhà quan sát về Trung Quốc rằng “nước này sẽ là quốc gia có dân số già trước khi trở thành nước phát triển”. Đó là một thực tế và là thách thức thực sự đối với các nhà hoạch định chính sách của Bắc Kinh. Sự thay đổi về nhân khẩu học sẽ sớm biến nước này trở thành ngôi nhà khổng lồ cho lực lượng nghỉ hưu lớn nhất thế giới.
Chính sách "một con" của Bắc Kinh là nguyên nhân chính dẫn đến xu hướng này. Theo thống kê, hiện Trung Quốc có 16 người nghỉ hưu trong số 100 lao động. Dự báo con số này sẽ tăng lên 64 người nghỉ hưu/100 lao động vào năm 2050, một kết quả u ám hơn nhiều so với ở Mỹ.
Điều này có tác động gián tiếp nhưng nghiêm trọng đến lĩnh vực quốc phòng của Trung Quốc. Hầu hết người Trung Quốc không có nhiều lương hưu và tuổi già của họ phải dựa hoàn toàn vào sự tiết kiệm cá nhân hoặc chu cấp từ người thân trong gia đình… Sẽ là khó khăn khi một người con phải chăm sóc cả bố và mẹ. Nếu Bắc Kinh muốn duy trì sự tiết kiệm và năng suất từ các gia đình, nước này sẽ phải xây dựng một số loại hệ thống phúc lợi xã hội. Kết quả là, nó sẽ tạo ra một số khó khăn cho các lựa chọn khác, trong đó có vấn đề quân sự.
Biên giới của Trung Quốc là an toàn. Mỹ, Nhật Bản và Ấn Độ không thể “hạ bệ” được chính phủ Trung Quốc. Nhưng hàng chục triệu gia đình tuyệt vọng tại Trung Quốc có thể làm điều đó nếu Bắc Kinh không tìm ra chính sách phúc lợi hiệu quả đối với những người nghỉ hưu.
Trung Quốc có vũ khí hạt nhân, có tham vọng yêu sách lãnh thổ với các nước láng giềng và tỉ lệ tăng ngân sách quốc phòng gần 2 con số mỗi năm - sẽ là điều khôn ngoan khi các nước láng giềng luôn có con mắt thận trọng đối với Trung Quốc. Tuy nhiên, Trung Quốc vẫn là một “gã khổng lồ” có nhiều vấn đề. Cho dù vấn đề công nghệ có thể được giải quyết, thì rắc rối về nhân khẩu học khó có thể khắc phục một sớm một chiều, và đó là lý do lớn nhất “con rồng giấy” không thể đặt ra một mối đe dọa lớn đối với phần còn lại của thế giới trong một thời gian dài, ông Kyle Mizokami kết luận.
http://baotintuc.vn/quan-su/quan-doi-trung-quoc-la-rong-giayky-cuoi-an-so-va-kha-nang-vuot-mat-my-20140515000943081.htm
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét